Mong được một chút thảnh thơi
Mà sao tình lại rối bời trong tim
Cố dằn lòng và nhấn chìm
Nhưng sao khó quá đành im đợi chờ
Có phải yêu là dại khờ
Đôi bờ xa cách vẫn mơ thật gần
Buồn trừ, nhớ cộng, yêu nhân
Đôi lần trắc trở, muôn phần khát khao
Đêm về lòng thấy nao nao
Bao nhiêu thương nhớ dâng trào trong em
Nuốt ngược nước mắt cho êm
Bên thềm hoa nở, hương thêm nồng nàn
Dù ta xa cách muôn ngàn
Như màn sương sớm tan trong nắng chiều
Nói nhiều cũng tại vì yêu
Đôi điều gửi gió như diều căng dây
Làm sao cho bớt vơi đầy
Tình ta cháy bỏng, ngất ngây trong chiều.
SongHuong's blog
Thứ Năm, 15 tháng 4, 2010
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét