Nỗi buồn theo mãi ơ hay
Làm mình suy nghĩ suốt ngày là sao?
Mười hai năm có là bao
Trời cao có thấu, ai nào hiểu cho?
Tình như trăm mối tơ vò
Thước nào đo được .... so sao cho bằng
Buồn nhiều chẳng muốn nói năng
Phải chăng ta mãi cho rằng thế thôi
Vậy mà sợ quá eo ôi
Tay tôi bị đứt máu trôi thành dòng
Nhìn xong mà thấy não lòng
Hỏi sao mình mãi long đong thế này?
Songhuong's blog
Chủ Nhật, 18 tháng 4, 2010
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét