CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN THĂM BLOG CỦA " CÂU LẠC BỘ TẤM LÒNG BÈ BẠN "

Thứ Sáu, 16 tháng 4, 2010

NGƯỜI ĐÀN BÀ BÊN LI CAFE ĐEN

Trong góc quán cafe
Người đàn bà ngồi xuống và kêu li cafe đen đá
Khẽ nhấp môi
Chợt người đàn bà nhăn mặt
Cafe đắng vậy sao?
Người đàn bà thì thầm...
Liếc nhìn xung quanh thấy mọi người vẫn thản nhiên ngồi uống
Người đàn bà đành nhắm mắt nuốt vội vàng...



Với tay lấy lọ đường
Bỏ thêm 1 muỗng...
Rồi muỗng nữa...
Cafe đã ngọt nơi đầu lưỡi
Nhìn li cafe bây giờ chẳng còn đen nhức nhối
Người đàn bà bắt đầu nhâm nhi...
Oh, hóa ra dễ ợt
Đắng thì bỏ thêm đường có khó gì đâu nhỉ?
Cũng như cuộc đời
Có thăng trầm mới thêm phần thi vị
Người đàn bà nhếch mép cười thầm
Mơ màng dốc cạn...

Đầu óc quay cuồng
Người đàn bà chợt thấy mình say chếnh choáng
Những ảo ảnh nhảy nhót xung quanh
Người đàn bà tự trách bản thân
Tự cho mình là sành sỏi lại bị vị ngọt của đường đánh lừa cảm giác
Cafe có đổi màu thì nó vẫn giữ nguyên bản chất
Cafe vẫn là cafe
Người đàn bà mộng du đứng dậy và bước đi...

Thuonghuyen's blog

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét