Anh sẽ hái mảnh trăng vàng làm quà cho ngày cưới
Mình sẽ yêu nhau đến ngàn năm tuổi
Như mảnh trăng non trẻ mãi không già...Anh nói với em về một ngày không xa
Về ngôi nhà có anh, có em, có bầy trẻ nhỏ
Mỗi chiều tan tầm em chờ anh trước ngõ
Hạnh phúc dâng đầy ánh mắt trẻ reo vui
Ngày đó bây giờ đã rất xa xôi
Giấc mơ vẫn còn mà người đi không trở lại
Mảnh trăng đầu non vẫn chờ tay người hái
Hoang hoải sắc vàng vụn vỡ trái tim đau
Sóng gió cuộc đời cuốn mình lạc xa nhau
Để mỗi đêm về giấc mơ trở mình khắc khoải
Mình như hai đường thẳng song song cứ đi bên nhau mãi mãi
Lặng lẽ, mỏi mòn vẫn chẳng thể gặp nhau
Kí ức dội về cho nỗi nhớ thêm sâu
Đêm trăn trở tiếng thời gian bật khóc
Khoảng trống không anh biết lấy gì khỏa lấp?
Trong em...
Thuonghuyen's blog
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét