CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN THĂM BLOG CỦA " CÂU LẠC BỘ TẤM LÒNG BÈ BẠN "

Thứ Ba, 14 tháng 12, 2010

Em là ai?


Khi cơn gió lạnh đầu mùa se sẽ len lỏi vào từng ngõ phố ấy là lúc em nói lời từ biệt để trở về nơi em sinh ra. Người yêu em thương em nhiều lắm, họ âm thầm đếm bước chân em về khi lá cuối thu rớt xuống thềm nhà và gió đông chạm vào má.

Em không xinh nhưng ối kẻ ngắm nhìn, em không duyên nhưng khiến nhiều người mê mẩn. Chả thế mà cả năm có mười hai tháng, mỗi tháng có mấy mươi ngày thì em chỉ ghé chân xuống đời này có được đâu vài dăm buổi rồi âm thầm biến mất. Người ta háo hức, hoan hỉ, mong mỏi, ngóng đợi em về bao nhiêu thì tiếc nuối, thẫn thờ, vẩn vương bấy nhiêu khi em không ở lại.
Ngày em đến phố phường như có hội, nhà nào cũng đón em như khách quý ở xa về, yêu lắm cơ, thương lắm cơ. Ngày thường có anh hay la cà quán bia nơi đầu ngõ hay góc phố thấy bóng em qua kiểu gì cũng phải co giò về nhà thật nhanh để được gặp em, để được yêu em.
Em có sức cuốn hút đến lạ kỳ khiến cho những người đàn ông xung quanh em mất tự chủ, ai dám đảm bảo là họ không ngoại tình tư tưởng. Nói thế là còn nhẹ đấy chứ nhìn mấy anh vồ vập em, tay bưng tay đỡ, nước miếng cứ ứa ra thì chao ôi là tội, tệ, phê lòi con mắt ý chứ


Lẽ thường ai cũng như em đều thích hương thơm, em lại đặc biệt ở chỗ chỉ thích hương đồng gió nội, hương em mê tít là hương vỏ quýt, thìa là và í hị ;) nói ra thì chỉ sợ các bác cười em, chê em là quê mùa chứ nhưng thề đấy, nói thật là em nó còn thích cả ... cả ... cả hương hành tía nữa cơ.
Yểu điệu khiểu Úc nhể, trong đời chả ai sành điệu được như em. Hương lài hương lý, hương lan chả mê lại đi mê ba cái hương rẻ tiền đó. Nhưng đúng là không có những hương thơm quyến rũ đó hỏi ai mà yêu em được chứ? Em trở nên đặc biệt đáng yêu là bởi em được ướp trong hương thơm tinh túy của đất và trời ấy đấy.
Nói tới đây thì đã chàng nào nhận ra em chưa nhỉ? Chắc là chưa roài, phải là người mê em thật lòng mới cảm nhận được cái đẹp, cái sâu sắc, cái đằm thắm, cái thơm tho trong em.

Em là ai ?
Em mềm mại, mượt mà, yếu ớt thế này mà để có được em người ta bất chấp, giữa thanh thiên bạch nhật, nhẹ thì họ đưa em về mà nặng thì họ lôi em về nhà họ, ngâm em trong nước rồi đảo em tới chóng mày hoa mắt, rồi vớt cái thân em lên, dội cả gáo nước sôi vào người em như Chị Tấm làm thịt em Cám ý, thật là dã man ý.

Trông em lúc đó thảm thương lắm, em oằn người cự nự không có nổi, họ không tha tới cả cái lông măng họ cũng làm cho nó trụi thùi lụi ý, Em kém may, rơi vào tay kẻ bạo tàn ham ăn thì nó làm cho em tan xương nát thịt.

Họ kháo nhau trông em thế này thôi nhưng ngon xơi là phải đánh cho tơi tả. Đời em coi như tới đó là nhìn thấy cụ cố mấy đời rồi. Đến nước đó em còn lựa chọn nào khác là phải nhắm mắt đưa chân, thôi thì tùy vào khẩu vị của từng người, họ nhồi thịt, oánh trứng tùm lum, nắn, bóp, oánh nhẹ có, oánh mạnh tay cũng có, tử tế thì mân mê, mơn man một lúc, tệ hơn thì oánh thật nhanh cho nó xong.
Kể tới đây thì đúng là địa ngục trần gian, sau một hồi chỉnh hình họ thả em vào vạc dầu sôi òng ọc, nóng thấy nổ da luôn á. Thân em bị giày vò nhưng thế đã xong đâu, từ dầu sôi lửa bỏng họ vớt em lên, rồi bày ra cho thiên hạ thì thào bàn ra tán vào thường thì là họ khen, rồi tới khi nào phởn họ tưới, nhúng, tẩm em vào nước mắm có vị chua của chanh, cay của ớt hoặc hạt tiêu, rồi họ dầm dầm thân em thêm vài phát nữa rồi mới xơi ý. Em kiếp này là em, làm thân cho nhiều kẻ thòm thèm, kiếp sau em thề em sẽ không là em nữa. khổ lắm, đáng thương lắm ý...


Rất nhiều người say mê luôn tự hỏi mỗi khi hây hẩy gió đông về khi mùa con nước lên tràn bãi, khi mà nhớ về nhau là muốn tìm cho bằng được, khi mà đi tới tận góc biển chân trời lạ vẫn cảm nhận được vị cay, the, ấm nồng nơi đầu lưỡi.
Em mới ngọt ngào làm sao, em mới nuột nà ấm áp làm sao... ôi nhớ tới em là tôi như người khôn dở quẻ, Em là ai? Trưa nay tôi đã ở bên em cả buổi mà chưa đã khát thèm, chỉ còn vài ngày bên em nữa thôi, tháng mười ngày năm tôi lại phải xa em rồi, tôi chỉ muốn em mãi thuộc về tôi, chỉ mình tôi mà thôi. Em là ai mà khiến tôi quên cả chính tôi :).

PS: - Viết cho những ai cũng yêu em như tôi. Nhớ em tôi luôn thầm tự nhủ ngày này năm tới đến hẹn ta lại gặp nhau nghe em, tháng chín đôi mươi tháng mười mồng năm...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét